Khám phá vấn đề phức tạp về người tị nạn khí hậu: họ là ai, những thách thức họ đối mặt, và các giải pháp quốc tế cần thiết để giải quyết cuộc khủng hoảng ngày càng gia tăng này.
Hiểu về Người tị nạn khí hậu: Một cuộc khủng hoảng toàn cầu đòi hỏi hành động
Biến đổi khí hậu không còn là một mối đe dọa xa xôi; đó là một thực tế hiện hữu buộc hàng triệu người phải rời bỏ nhà cửa. Mặc dù thuật ngữ "người tị nạn khí hậu" được sử dụng rộng rãi, nhưng địa vị pháp lý và những thách thức mà những người bị di dời bởi các yếu tố môi trường phải đối mặt rất phức tạp và đòi hỏi sự quan tâm khẩn cấp của toàn cầu. Bài viết này cung cấp một cái nhìn tổng quan toàn diện về người tị nạn khí hậu, xem xét các nguyên nhân, hậu quả và các giải pháp tiềm năng cho cuộc khủng hoảng nhân đạo ngày càng gia tăng này.
Ai là Người tị nạn khí hậu?
Thuật ngữ "người tị nạn khí hậu" thường chỉ những cá nhân hoặc nhóm người buộc phải rời bỏ nơi ở thường xuyên của họ do tác động của biến đổi khí hậu và suy thoái môi trường. Những tác động này có thể bao gồm:
- Nước biển dâng: Các cộng đồng ven biển ngày càng dễ bị tổn thương do mực nước biển dâng cao, dẫn đến tình trạng di dời và mất đất.
- Các hiện tượng thời tiết khắc nghiệt: Các cơn bão, lốc xoáy, lũ lụt và hạn hán thường xuyên và dữ dội hơn đang phá hủy nhà cửa, sinh kế và cơ sở hạ tầng.
- Sa mạc hóa và suy thoái đất: Sự mở rộng của sa mạc và sự suy thoái của đất canh tác khiến người dân không thể tự duy trì cuộc sống bằng nông nghiệp.
- Khan hiếm nước: Thay đổi trong mô hình mưa và sự gia tăng bốc hơi đang dẫn đến tình trạng thiếu nước, buộc người dân phải di cư để tìm kiếm nguồn nước.
Điều quan trọng cần lưu ý là biến đổi khí hậu thường đóng vai trò như một yếu tố nhân lên các mối đe dọa, làm trầm trọng thêm các lỗ hổng hiện có như nghèo đói, xung đột và bất ổn chính trị. Ví dụ, hạn hán ở Somalia có thể góp phần vào mất an ninh lương thực và xung đột về các nguồn tài nguyên khan hiếm, dẫn đến di dời. Nguyên tắc tương tự cũng áp dụng cho các quốc gia như Bangladesh, bị đe dọa bởi mực nước biển dâng và lũ lụt gia tăng, hoặc các quốc đảo như Maldives và Kiribati phải đối mặt với nguy cơ bị nhấn chìm.
Địa vị pháp lý của Người tị nạn khí hậu
Hiện tại, không có định nghĩa pháp lý được công nhận phổ quát về "người tị nạn khí hậu" trong luật pháp quốc tế. Công ước về Người tị nạn năm 1951, định nghĩa người tị nạn là người có nỗi sợ hãi có cơ sở về việc bị đàn áp dựa trên chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, quan điểm chính trị hoặc là thành viên của một nhóm xã hội cụ thể, không đề cập rõ ràng đến các yếu tố môi trường. Việc thiếu sự công nhận pháp lý này đặt ra những thách thức đáng kể trong việc bảo vệ và hỗ trợ những người bị di dời do khí hậu.
Mặc dù không được phân loại hợp pháp là người tị nạn theo Công ước năm 1951, những người di cư do khí hậu vẫn được hưởng một số quyền con người được bảo vệ theo luật pháp quốc tế. Các quyền này bao gồm quyền được sống, quyền có nhà ở đầy đủ, quyền có lương thực và quyền có nước. Các chính phủ có trách nhiệm bảo vệ các quyền này, ngay cả đối với những người bị di dời do biến đổi khí hậu.
Một số thỏa thuận và khuôn khổ quốc tế, chẳng hạn như Công ước khung của Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu (UNFCCC) và Thỏa thuận Paris, thừa nhận vấn đề di dời do khí hậu và kêu gọi hành động để giải quyết vấn đề này. Tuy nhiên, các thỏa thuận này không tạo ra các nghĩa vụ ràng buộc pháp lý cho các quốc gia để bảo vệ người tị nạn khí hậu.
Quy mô của vấn đề
Việc ước tính số lượng người tị nạn khí hậu là một thách thức do sự tương tác phức tạp của các yếu tố góp phần vào việc di dời. Tuy nhiên, các dự báo cho thấy số người bị di dời do biến đổi khí hậu sẽ tăng đáng kể trong những thập kỷ tới. Ngân hàng Thế giới ước tính rằng đến năm 2050, biến đổi khí hậu có thể buộc hơn 143 triệu người phải di chuyển trong chính quốc gia của họ chỉ riêng ở khu vực châu Phi cận Sahara, Nam Á và Mỹ Latinh.
Trung tâm Giám sát Di dời Nội bộ (IDMC) báo cáo rằng vào năm 2022, thiên tai đã gây ra 32,6 triệu lượt di dời nội bộ trên toàn cầu. Mặc dù không phải tất cả các cuộc di dời này đều hoàn toàn do biến đổi khí hậu, các hiện tượng thời tiết khắc nghiệt như lũ lụt, bão và hạn hán, thường bị biến đổi khí hậu làm gia tăng cường độ, là những nguyên nhân chính.
Tác động của di dời do khí hậu không được phân bổ đồng đều. Các nước đang phát triển, đặc biệt là những nước có mức độ nghèo đói và dễ bị tổn thương cao, bị ảnh hưởng không tương xứng. Các quốc đảo nhỏ đang phát triển (SIDS), chẳng hạn như Maldives, Tuvalu và Kiribati, đặc biệt dễ bị tổn thương bởi mực nước biển dâng và phải đối mặt với viễn cảnh toàn bộ quốc gia bị di dời.
Những thách thức mà Người tị nạn khí hậu phải đối mặt
Người tị nạn khí hậu phải đối mặt với vô số thách thức, bao gồm:
- Mất nhà cửa và sinh kế: Di dời thường dẫn đến mất nhà cửa, đất đai và sinh kế, khiến người dân trở nên nghèo khổ và phụ thuộc vào viện trợ nhân đạo.
- Thiếu sự bảo vệ pháp lý: Việc không có địa vị pháp lý rõ ràng khiến người tị nạn khí hậu khó tiếp cận sự bảo vệ và hỗ trợ từ các chính phủ và các tổ chức quốc tế.
- Tăng tính dễ bị tổn thương: Các nhóm dân số di dời thường dễ bị bóc lột, lạm dụng và phân biệt đối xử hơn.
- Gánh nặng về tài nguyên: Di dời hàng loạt có thể gây áp lực lên các nguồn tài nguyên ở các cộng đồng tiếp nhận, dẫn đến căng thẳng xã hội và xung đột.
- Tác động đến sức khỏe tâm thần: Di dời có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng về sức khỏe tâm thần, bao gồm chấn thương tâm lý, lo lắng và trầm cảm.
- Rủi ro về sức khỏe: Tình trạng quá đông đúc và vệ sinh kém trong các trại tị nạn có thể làm tăng nguy cơ mắc các bệnh truyền nhiễm.
Hãy xem xét ví dụ về khu vực Sahel ở châu Phi, nơi sa mạc hóa và hạn hán đã dẫn đến tình trạng di dời và mất an ninh lương thực trên diện rộng. Những người tị nạn khí hậu ở khu vực này thường phải đối mặt với tình trạng nghèo đói cùng cực, hạn chế tiếp cận chăm sóc sức khỏe và giáo dục, và nguy cơ suy dinh dưỡng cao.
Các giải pháp và chiến lược tiềm năng
Giải quyết vấn đề người tị nạn khí hậu đòi hỏi một cách tiếp cận đa diện bao gồm:
- Giảm thiểu: Giảm phát thải khí nhà kính để hạn chế tác động của biến đổi khí hậu là điều cần thiết để ngăn chặn sự di dời trong tương lai. Điều này đòi hỏi sự hợp tác toàn cầu và quá trình chuyển đổi sang nền kinh tế carbon thấp.
- Thích ứng: Giúp các cộng đồng thích ứng với các tác động của biến đổi khí hậu, chẳng hạn như nước biển dâng, hạn hán và lũ lụt, có thể làm giảm nhu cầu di dời. Điều này có thể bao gồm các biện pháp như xây dựng tường chắn biển, phát triển các loại cây trồng chịu hạn và cải thiện các phương pháp quản lý nước.
- Tái định cư có kế hoạch: Trong những trường hợp không thể thích ứng, việc tái định cư có kế hoạch có thể là cần thiết. Điều này bao gồm việc di chuyển các cộng đồng từ những khu vực không còn có thể ở được đến những địa điểm an toàn hơn. Việc tái định cư có kế hoạch cần được thực hiện một cách có sự tham gia và dựa trên quyền, đảm bảo rằng các cộng đồng bị ảnh hưởng được tham gia vào quá trình ra quyết định và quyền của họ được bảo vệ.
- Tăng cường các khuôn khổ pháp lý: Phát triển các khuôn khổ pháp lý để bảo vệ người tị nạn khí hậu là rất quan trọng. Điều này có thể bao gồm việc sửa đổi Công ước về Người tị nạn năm 1951 để bao gồm các yếu tố môi trường, hoặc tạo ra các thỏa thuận quốc tế mới để giải quyết vấn đề di dời do khí hậu. Ở cấp quốc gia, các chính phủ có thể ban hành luật và chính sách để bảo vệ quyền của người tị nạn khí hậu và cung cấp hỗ trợ cho họ.
- Cung cấp hỗ trợ nhân đạo: Các tổ chức nhân đạo đóng một vai trò quan trọng trong việc cung cấp hỗ trợ cho người tị nạn khí hậu, bao gồm thực phẩm, nơi ở, nước và chăm sóc y tế. Điều quan trọng là phải đảm bảo rằng hỗ trợ nhân đạo được cung cấp một cách kịp thời và hiệu quả, và nó được điều chỉnh cho phù hợp với nhu cầu cụ thể của các cộng đồng bị ảnh hưởng.
- Giải quyết các nguyên nhân gốc rễ của sự dễ bị tổn thương: Biến đổi khí hậu thường làm trầm trọng thêm các lỗ hổng hiện có, chẳng hạn như nghèo đói, bất bình đẳng và xung đột. Giải quyết những yếu tố cơ bản này là điều cần thiết để giảm nguy cơ di dời. Điều này có thể bao gồm các biện pháp như thúc đẩy phát triển bền vững, cải thiện quản trị và giải quyết xung đột một cách hòa bình.
- Hợp tác quốc tế: Giải quyết vấn đề người tị nạn khí hậu đòi hỏi sự hợp tác quốc tế. Các nước phát triển có trách nhiệm cung cấp hỗ trợ tài chính và kỹ thuật cho các nước đang phát triển để giúp họ thích ứng với các tác động của biến đổi khí hậu và bảo vệ người tị nạn khí hậu.
Ví dụ về các chiến lược thích ứng thành công bao gồm hệ thống đê điều rộng lớn của Hà Lan để bảo vệ chống lại nước biển dâng, và việc Israel phát triển các công nghệ quản lý nước sáng tạo để giải quyết tình trạng khan hiếm nước.
Việc tái định cư có kế hoạch, mặc dù thường là giải pháp cuối cùng, đã được thực hiện trong một số trường hợp, chẳng hạn như việc di dời cư dân từ quần đảo Carteret ở Papua New Guinea do mực nước biển dâng. Quá trình này nhấn mạnh tầm quan trọng của sự tham gia của cộng đồng và bảo tồn văn hóa trong các nỗ lực tái định cư.
Vai trò của Luật pháp và Chính sách Quốc tế
Cộng đồng quốc tế ngày càng nhận ra sự cần thiết phải giải quyết vấn đề di dời do khí hậu. Ủy ban Nhân quyền Liên hợp quốc đã khẳng định rằng các quốc gia không thể trục xuất các cá nhân đến những nơi mà biến đổi khí hậu gây ra mối đe dọa tức thời đến tính mạng của họ. Quyết định mang tính bước ngoặt này có thể mở đường cho việc bảo vệ pháp lý tốt hơn cho người tị nạn khí hậu.
Hiệp ước Toàn cầu về Di cư An toàn, Trật tự và Thường xuyên, được thông qua vào năm 2018, bao gồm các điều khoản về việc giải quyết di cư môi trường. Tuy nhiên, Hiệp ước này không có giá trị ràng buộc pháp lý và dựa trên các cam kết tự nguyện từ các quốc gia.
Sáng kiến Nansen, một quy trình tham vấn do các quốc gia dẫn đầu, đã phát triển một Chương trình nghị sự bảo vệ cho việc di dời xuyên biên giới trong bối cảnh thiên tai và biến đổi khí hậu. Chương trình nghị sự này cung cấp hướng dẫn cho các quốc gia về cách bảo vệ những người bị di dời bởi các yếu tố môi trường, nhưng nó không có giá trị ràng buộc pháp lý.
Các cân nhắc về đạo đức
Vấn đề người tị nạn khí hậu đặt ra một số cân nhắc về đạo đức, bao gồm:
- Trách nhiệm: Ai chịu trách nhiệm bảo vệ người tị nạn khí hậu? Liệu các nước phát triển, những nước đã đóng góp nhiều nhất vào biến đổi khí hậu, có nên chịu trách nhiệm lớn hơn không?
- Công lý: Làm thế nào chúng ta có thể đảm bảo rằng người tị nạn khí hậu được đối xử công bằng và có phẩm giá? Làm thế nào chúng ta có thể giải quyết sự bất công khi những người đóng góp ít nhất vào biến đổi khí hậu lại là những người bị ảnh hưởng nhiều nhất?
- Sự đoàn kết: Làm thế nào chúng ta có thể nuôi dưỡng ý thức đoàn kết với người tị nạn khí hậu và đảm bảo rằng họ được chào đón và hỗ trợ trong các cộng đồng tiếp nhận?
- Tính bền vững: Làm thế nào chúng ta có thể phát triển các giải pháp bền vững giải quyết các nguyên nhân gốc rễ của di dời do khí hậu và ngăn chặn sự di dời trong tương lai?
Khái niệm công lý khí hậu cho rằng những người đã đóng góp ít nhất vào biến đổi khí hậu không nên phải gánh chịu gánh nặng của các tác động của nó. Quan điểm này kêu gọi trách nhiệm lớn hơn từ các nước phát triển và cam kết cung cấp hỗ trợ tài chính và kỹ thuật cho các nước đang phát triển để giúp họ thích ứng với biến đổi khí hậu và bảo vệ người tị nạn khí hậu.
Kết luận
Người tị nạn khí hậu đại diện cho một cuộc khủng hoảng nhân đạo ngày càng gia tăng đòi hỏi hành động toàn cầu khẩn cấp. Mặc dù địa vị pháp lý của người tị nạn khí hậu vẫn chưa chắc chắn, nhưng có một mệnh lệnh đạo đức và luân lý để bảo vệ và hỗ trợ những người bị di dời bởi các yếu tố môi trường. Giải quyết vấn đề phức tạp này đòi hỏi một cách tiếp cận đa diện bao gồm giảm thiểu, thích ứng, tái định cư có kế hoạch, tăng cường các khuôn khổ pháp lý, cung cấp hỗ trợ nhân đạo, giải quyết các nguyên nhân gốc rễ của sự dễ bị tổn thương và thúc đẩy hợp tác quốc tế.
Những thách thức là rất lớn, nhưng với nỗ lực phối hợp và cam kết về công lý khí hậu, chúng ta có thể bảo vệ quyền và phẩm giá của người tị nạn khí hậu và xây dựng một tương lai bền vững và công bằng hơn cho tất cả mọi người. Bây giờ là lúc để hành động.
Đọc thêm
- Trung tâm Giám sát Di dời Nội bộ (IDMC)
- Cao ủy Liên hợp quốc về người tị nạn (UNHCR)
- Cổng thông tin kiến thức về Biến đổi khí hậu của Ngân hàng Thế giới
- Sáng kiến Nansen